Khi chị em ta thèm... chuối [Hại não]

Hầu hết chị em thích ăn chuối cứng, chuối mà cứ mềm mềm là không ai thích, chuối phải cứng ăn mới đã. Lưu ý một số anh em, đây chỉ là... phiếm đàm thư giãn, vậy nên các anh chị em cứ ngồi xem chuôi và lựa chọn cho mình những quả chuối thích nhất nhé.



Khi nhắc đến chuyện ăn chuối thì đa phần chị em cho đó là chuyện hết sức bình thường. Tuy nhiên có một số trường hợp tỏ ra dè dặt, một số khác thì lại có biểu hiện thèm muốn một cách đầy hứng thú.

Choáng vì chồng hỏi "tại sao em vẫn còn trinh" trong đêm tân hôn

Niềm tin của tôi về anh đã hoàn toàn tan biến sau câu hỏi này.





Tại sao em vẫn còn trinh? Một câu nói vào đêm tân hôn “tại sao em vẫn còn trinh?” là điều khiến tôi đau đớn nhất, đau cả về thể xác lẫn tinh thần. Yêu nhau hơn 1 năm trời mới cưới vậy mà đúng vào ngày chính thức là của nhau thì anh lại có thể thốt ra câu nói “tại sao em vẫn còn trinh? ” chẳng lẽ anh đã chưa bao giờ tin tưởng tôi?




Tôi đã quan hệ với em vợ và cái kết...

Tôi lấy vợ được gần 2 năm,khoảng 4 tháng trước thì em gái vợ tôi lên học trên Hà Nội.Vốn dĩ học cấp 3 ở tỉnh nhưng mẹ vợ và vợ tôi chuyển trường cho em nó lên học lớp 11 trên này để có cơ hội đỗ vào đại học.Đương nhiên là cô em gái vợ sống cùng nhà với
hai vợ chồng tôi.

Em vợ tôi rất xinh ,tôi đã mơ tưởng đến em nó ngay từ ngày đầu nhưng tôi đi làm rất muộn mới được về mà lúc đó vợ tôi đã ở nhà(cô ấy mở shop quần áo) Ở nhà cũng thỉnh thoảng để ý em nó nhưng vợ tôi cũng cảnh giác,bảo là ‘Anh mà động đến em gái tôi thì tôi giết cả anh và nó’.Nói thêm với các bạn là trước tôi học kinh tế trên vợ tôi 3 khóa,sau đó yêu vợ tôi.Khi có thai nghĩ mình đang học nên bảo cô ấy phá thai,ai dè cô ấy không nói lời nào đến thẳng ban giám hiệu trường và về quê cha mẹ tôi nói hết cho cả làng xóm biết là tôi làm cô ấy mang bầu.Cha Mẹ tôi chửi tôi như chó rồi bắt cưới

Đêm tân hôn, chồng bất lực và không thể chiếm đoạt được tôi

Tôi vô cùng hụt hẫng khi anh thú nhận anh chẳng quan tâm mấy đến chuyện ấy.



Chồng tôi là người thông minh hơn người. Từ những năm học phổ thông anh đã được nhiều người biết đến với thành tích học tập nổi bật. Thậm chí, nhiều người coi anh là “mọt sách”. Tôi cũng là một trong số hậu bối ngưỡng mộ tài năng của anh dù khi tôi vào học cấp 3 anh đã tốt nghiệp rồi. Anh đỗ đại học với số điểm khá cao, là niềm tự hào cho dòng họ. Khi tôi thi đỗ đại học thì anh là sinh viên năm 4. Cùng học chung trường nhưng khác khoa, anh giúp đỡ tôi rất nhiều trong những ngày đầu tôi bỡ ngỡ khi xuống Thủ đô. Sự ngưỡng mộ từ bấy lâu tôi dành cho anh, cùng với sự quan tâm của anh mà tôi cảm nhận được, tôi đã đem lòng yêu thương anh từ lúc nào không hay.

Tổng hợp status facebook tình yêu hay dành cho con gái

Các bạn gái nếu đang tìm một status facebook cho mình thì có thể lựa một trong số những câu dưới đây.




Tuyển chọn những status facebook vui và ý nghĩa

Dưới đây là những câu status Facebook cực kỳ ý nghĩa đồng thời rất hài hước. Hãy đọc và suy ngẫm nhé!

Lúc huy hoàng chỉ có tôi và bạn. Lúc hoạn nạn chỉ có bạn và tôi. Trong cuộc vui ko biết ai là bạn. Lúc hoạn nạn mới biết bạn là ai !!!


Tổng hợp những câu status facebook tâm trạng buồn nhất

Tổng hợp một số Status Tâm trạng buồn nhất, buồn lắm nhất là khi không ai bên cạnh, buồn mà không ai biết ta buồn, đăng một status buồn mong rằng mọi người sẽ hiểu sẽ biết  sau đây là một số status tâm trạng buồn  

Tổng hợp câu hay và ý nghĩa về con trai và con gái




Lý do đàn ông thích sờ vú

Ngày xửa ngày xưa, đàn ông có cặp vú rất đẹp. Còn đàn bà phẳng lì như bàn bi da. Một hôm, đàn bà đi ăn đám cưới, bèn tới nói với đàn ông:
- Anh cho em mượn cặp vú để mặc áo dài cho đẹp.



Vốn tốt bụng và thương người, đàn ông không ngần ngại tháo cặp vú đưa cho đàn bà. Sau đó, đàn bà không giữ lời, không trả vú mà chiếm đoạt luôn. Đàn ông nộp đơn khởi kiện để đòi lại tài sản là vú.
Tòa án Thiên Đình thụ lí sau 5 ngày nhận đơn. Không biết có bị chạy án không mà chủ tọa ông Trời phán xử như sau: Đàn bà được giữ lại vú, nhưng phải cho con bú.

Vì trời chỉ có một tòa nên bản án là chung thẩm, có hiệu lực pháp lý ngay sau khi tuyên.
Từ đó, đàn ông do tiếc nuối cặp vú của mình, nên mỗi khi gặp đàn bà là y tìm mọi cách, mọi thủ đoạn để bóp vú cho bằng được. Sự mân mê nào cũng có nỗi đau của nó. Van xin chị em đừng khe khắt với tài sản đã từng là của chúng tôi. 

Hãy để lại comment đóng góp ý kiến về bài viết ! Hãy chia sẻ kinh nghiệm của bạn bằng cách comment phía dưới !

10 nguyên tắc nên nhớ khi nhắn tin với bạn trai

Một số điều dưới đây các bạn gái nên lưu ý khi nhắn tin trò chuyện với bạn trai.


1. Đừng nhắn tin khi say

Bạn cho là khi say thì nhắn tin hẳn sẽ tốt hơn gọi điện hoặc nghe điện thoại, rằng nhắn tin sẽ khiến bạn nghe có vẻ hiền lành, rụt rè và dí dỏm hơn. Thực tế không phải vậy. Nhắn tin khi say không giúp bạn thú vị lên tí nào, chưa kể bạn có thể nhắn linh tinh mà không biết.


2. Đừng vờ vịt

Đừng bao giờ giả vờ rằng bạn không nhận được tin nhắn, hoặc lờ đi không thèm nhắn lại. Không ai muốn bị người khác đối xử như vậy. Bạn cũng không cần thiết và rất không nên đem những tin nhắn riêng tư giữa hai người cho bạn bè đọc để làm trò mua vui. Những cách hành xử này chỉ chứng tỏ bạn chưa đủ chín chắn và khá là khó ưa.

3. Đừng lạm dụng tin nhắn

Tin nhắn điện thoại trên thực tế không phải là chỗ thích hợp để bạn bàn những chuyện quan trọng hay chia sẻ thông tin nhạy cảm. Đừng tranh luận cãi vã với chàng qua tin nhắn. Cũng đừng bắt chàng phải giải thích hay liên tục nhắc lại xem mối quan hệ sẽ giữa hai người đi đến đâu. Những chuyện như thế khiến chàng rất mệt mỏi. Nếu hai người cần phải nói chuyện, hãy đối diện trực tiếp.

4. Đừng gửi những hình ảnh gợi cảm

Thế giới ảo quá rộng lớn và rất không an toàn. Đó là lý do bạn cần cân nhắc và thật thân trọng khi có ý định gửi vài bức ảnh quá mát mẻ của mình tới điện thoại chàng. Bạn không thể biết được liệu những bức hình ấy có lọt ra ngoài vì lý do này lý do khác hay không.

5. Đừng nói lời chia tay qua tin nhắn

Nếu bạn cho rằng việc nói lời chia tay qua tin nhắn là bình thường và có thể chấp nhận được, tốt nhất bạn nên dành ít thời gian hơn cho cái điện thoại và tự nhìn lại sự phũ phàng vô tình của chính mình.

6. Hãy nhắn tin có nội dung

Những tin nhắn kiểu: "Em đang ngồi xem TV" dường như chẳng mang chút thông tin giá trị nào. Nhất là khi chàng có quá nhiều việc bận rộn phải hoàn thành, đừng trách nếu chàng không nhắn trả lời những tin vô nghĩa như thế.

7. Hãy cụ thể và chi tiết khi cần thiết

Tin nhắn: "Em đang đến chỗ anh" hoàn toàn khác với "Em đang đến chỗ anh với bố mẹ em. Bố mẹ muốn mời anh đi ăn trưa.". Trong khi tin thứ hai cho chàng nội dung rõ ràng để có thể chuẩn bị tinh thần thì tin thứ nhất sẽ chỉ khiến chàng của bạn lúng túng như gà mắc tóc khi bất ngờ được/bị diện kiến phụ huynh của bạn.

8. Nhịp độ nhắn tin

Mỗi người có một nhịp độ nhắn tin riêng. Có người trì hoãn trả lời tin nhắn sau 15 phút, có người 5 phút, cũng có người nhắn lại ngay lập tức. Bởi thế, nếu chàng của bạn thường trả lời tin nhắn sau 10 phút, đừng nổi giận nếu sau 5 phút chàng không nhắn lại. Đó đơn giản là thói quen.

9. Bạn sẽ nhận được thứ mình cho đi

Nhắn tin dù thế nào đi nữa cũng không khác gì mấy so với một cuộc đối thoại. Nếu bạn nói dùng ngôn từ thô lỗ, hãy chuẩn bị tư tưởng là chàng sẽ nhắn lại cho bạn theo cách tương tự. Điều này cũng đúng với những tin nhắn khó chịu, hung hăng, hay tục tĩu.

10. Chọn thời điểm và bối cảnh nhắn tin phù hợp

Chuyện này thực ra khá quan trọng. Chẳng hạn bạn đang trong buổi hẹn hò lãng mạn với chàng, đó có lẽ không phải là lúc thích hợp để nhắn tin với mấy cô bạn thân. Nếu bạn đang trong rạp hát hoặc rạp chiếu phim, chuyện bạn nhắn tin thậm chí còn gây mất tập trung và ảnh hưởng đến người khác. Hoặc khi lái xe, việc bạn nhắn tin đơn giản đồng nghĩa với nguy hiểm.

Hãy để lại comment đóng góp ý kiến về bài viết ! Hãy chia sẻ kinh nghiệm của bạn bằng cách comment phía dưới !
Từ Khóa10nguyêntắcnênnhớkhinhắntinvớibạntrai10 nguyên tắc nên nhớ khi nhắn tin với bạn trai

Cách tỏ tình với trai cho những cô nàng nhút nhát

Những cô gái nhút nhát nếu thích một ai đó thường hay rụt rè không dám thổ lộ, hãy can đảm lên kẻo sẽ phải hối tiếc về sau.



1. Xác định chắc chắn tình cảm


Trước khi nghĩ cách làm thế nào để thổ lộ với chàng, hãy xác định chắc chắn xem bạn thực sự có tình cảm với anh ấy hay không. Bởi nếu như bạn quyết định quá vội vàng hoặc chỉ là thích nhất thời, điều đó sẽ mang lại nhiều rắc rối về sau. Nếu như chàng cũng thực sự thích bạn, tỏ ra quan tâm quá, bạn sẽ nhanh chóng đánh rơi tình cảm sau vài ngày, bạn sẽ làm tan nát trái tim anh ấy và tổn thương chính mình. Vì vậy hãy chắc chắn tình cảm của mình trước khi làm bất cứ điều gì.


2. Tìm hiểu về sở thích của chàng

Đừng nên hành động hay quyết định chuyện gì quá chóng vánh trước khi tìm hiểu rõ ràng về chàng. Cố gắng hiểu xem chàng thích ăn gì, làm gì, đi chơi ở đâu, thích xem phim hay nghe nhạc? Việc này sẽ giúp bạn hiểu thêm nhiều điều về chàng, tìm được những điểm chung để dễ dàng giãi bày tình cảm.

3. Can đảm thổ lộ tình cảm

Thay vì chỉ ngồi nghĩ trăm phương ngàn kế bộc lộ tình cảm, hãy tự tin đến gặp chàng và nói ra những điều bạn muốn thổ lộ. Hãy suy nghĩ về những điều tuyệt vời sau khi bạn chia sẻ cảm xúc với chàng. Có thể chàng cũng thích bạn nhưng chưa tìm được cơ hội thuận lợi nào thì sao. Vì vậy, hãy cho mình một cơ hội và can đảm thổ lộ lòng mình với chàng. Nó sẽ tốt hơn nhiều so với việc sau này bạn chỉ biết ngồi ngậm ngùi tiếc nuối vì không dám thực hiện.

4. Đừng quá tin tưởng vào các "tín hiệu"

Ở đây là các tín hiệu mà bạn phát đi với chàng. Chàng không thể nào biết được những suy nghĩ của bạn, vì thế chưa chắc đã nhận ra những cử chỉ, hành vi mà bạn cố gắng tỏ ra là thích anh ấy. Cách tốt nhất là trực tiếp nói ra tình cảm của mình. Chắc chắn chàng sẽ đánh giá cao sự can đảm của bạn.

5. Trở thành bạn bè trước tiên

Nếu như bạn thực sự thích một chàng trai nhưng lại quá nhút nhát để thể hiện tình cảm, trước tiên hãy cố gắng là một người bạn, tiến tới là một người bạn thân thiết. Khoảng thời gian gắn bó với nhau sẽ giúp bạn tìm ra những khoảnh khắc phù hợp để nói với chàng bạn cảm thấy thế nào khi ở bên chàng, chàng quan trọng với bạn ra sao. Không nên duy trì mối quan hệ tình bạn quá dài vì nếu như mọi việc không thuận lợi, nó sẽ phá vỡ tình cảm của hai người.

6. Đừng che giấu bản thân

Bạn là một người nhút nhát, thiếu tự tin, bạn từng nghĩ rằng sẽ cố gắng bộc lộ tình cảm với chàng thông qua việc chat, nhắn tin Yahoo hay qua mạng xã hội. Đừng cố gắng để làm điều đó. Không nên che giấu bản thân bạn sau một biệt danh, một nickname nào khác. Hãy là chính bạn, với những cảm xúc được nói ra từ chính con người bạn.

7. Không sợ thất bại

Lúc đầu mọi chuyện sẽ khó khăn với bạn, nhưng chỉ cần bạn nghĩ rằng mình sẽ làm được, bạn sẽ thành công. Đừng sợ khi nói với chàng về cảm xúc của bạn, bạn sẽ có nhiều điều để mất nếu bạn không dám làm. Đừng lo lắng quá về mọi chuyện, hãy chân thành và tin tưởng bạn sẽ có được tình yêu của chàng.

Hãy để lại comment đóng góp ý kiến về bài viết ! Hãy chia sẻ kinh nghiệm của bạn bằng cách comment phía dưới !
Từ KhóaCáchtỏtìnhvớitraichonhững,  nhútnhátCách tỏ tình với trai cho những cô nàng nhút nhát

Truyện ngắn - Đúng ! Em chỉ cần tiền !


Mình đã khóc khi đọc câu chuyện này nên chia sẻ cho mọi người cùng đọc , đừng có khóc giống mình nhen .
"Anh sẽ về, nhất định em phải đợi anh nhé."

Anh ôm chặt lấy cô vào lòng, hôn lên tóc cô và thì thầm nói.

Nép vào ngực anh, cô lặng lẽ gật đầu, bao nhiêu điều muốn nói nhưng không thể nói ra.

Nước mắt cô lăn dài trên má. Vậy là chỉ cần trời sáng, chỉ cần đồng hồ cất lên 9 tiếngchuông lạnh lùng, anh sẽ xa cô và chẳng để lại cho cô điều gì ngoài một chữ ‘đợi’.





Anh, con nhà giàu, đẹp trai, sự nghiệp sáng lạng được biết bao người ngưỡng mộ. Cô,chỉ là một đứa trẻ mồ côi, tứ cố vô thân không nơi nương tựa, tương lai của cô chỉ có thể dựa vào tấm bằng đại học còn chưa lấy được. Đơn nhiên chuyện tình của họ cũngnhư bao chuyện tình không môn đăng hộ đối khác. Gia đình anh, bạn bè anh phản đối và nhìn cô với ánh mắt khinh thường. Khinh thường một con nhỏ trèo cao không biết thân phận. Nhưng tình yêu có bao giờ chịu thua số phận, anh bất chấp tất cả để ở bên cô, sống với cô. Cô đã từng hạnh phúc, đã từng mơ và rồi giấc mơ ấy cũng tan vỡ. Bố mẹ anh dùng đủ mọi cách bắt anh ra nước ngoài, thậm chí là dùng cả sức khỏe và mạng sống của họ.

Anh đầu hàng số phận và ra đi. Cô không trách, cũng không thể trách điều gì cả, nếugiữa tình yêu và bố mẹ thứ anh chỉ có thể mất là tình yêu.

Nhìn bóng lưng anh đi xa dần, cô khuỵu xuống đất, nấc lên không thành tiếng. Chỗ dựa duy nhất của cô, người thân yêu duy nhất của cô đã đi. Giờ đây cô lại chỉ có mộtmình.


***

4 năm, đối với một số người trôi qua thật nhanh, nhưng đối với anh đó là quãng thời gian dài dường như vô tận. Bốn năm, giờ đây anh đã có được tất cả những gì mà một con người thành đạt cần có. Nhưng tình yêu của anh thì đã mất và có thể mãi mãi không thể tìm lại được. Khi anh đi cô đã hứa sẽ đợi anh, vậy mà tất cả những gì cô có thể làm là bặt vô âm tín rồi chỉ sau 2 năm anh nghe tin cô lấy chồng. Một người chồng giàu có, lớn tuổi và có thể cho cô tất cả những gì cô muốn. Anh đã không muốn tin nhưng không thể liên lạc với cô để hỏi rõ mọi chuyện. Anh đau khổ, dằn vặt, chờ đợi, cho tới một ngày một tấm thiệp cưới được gởi tới cho anh và tên cô nghiễm nhiên nằm trên đó. Anh đã tin và bắt đầu chấp nhận. Giờ đây khi quay trở lại, mong ước duy nhất của anh là tìm cô để nhìn thấy cô thật sự hạnh phúc…. Và đó cũng là lần cuối anh muốn gặp cô.

***

Khi những chiếc lá đã bắt đầu ngả màu vàng, khi mà thời tiết đã bắt đầu trở lạnh, cô vội vã khoác lên mình chiếc áo ấm dày, với tay kéo chiếc mũ sụp xuống che đi gương mặt mình.

Cô nhanh tay vơ lấy những tờ tiền vươn vãi trên tấm gra giường nhàu nhĩ và bước vội ra khỏi khách sạn. Cô cứ cúi mặt đi, đi rất nhanh như để lẩn trốn ánh mắt dè bỉu của mọi người. Cũng có thể chẳng ai nhìn cô đâu, nhưng một khi đã sai trái thì cảm giác bịngười khác khinh rẻ luôn bám theo mình. Vô tình, lúc cô bước đi, một người nhìn thấy cô và sửng sờ làm rơi chiếc cốc rượu.

Anh đứng phắt dậy, đẩy bàn và chạy theo bóng dáng người phụ nữ kia. Có thể cách ăn mặc, trang điểm lòe loẹt và chiếc mũ che đi gần hết khuôn mặt nhưng với anh, hình ảnh của cô đã in đậm trong kí ức nên không thể nào anh không nhận ra cô. Chạy nhưng điên cuồng về phía trước, anh thấy cô đứng lặng lẽ bên cột đèn đường, ánh đèn hắt lên người cô một cách mờ ảo. Anh định chạy tới níu lấy tay cô nhưng rồi một chiếc xe sang trọng trờ tới, cô bước lên xe một cách lạnh lùng và khichạy lướt qua anh, anh thấy người đàn ông trên xe bắt đầu nhào tới kéo áo cô như một con thú, điên cuồng. Chết lặng…. đây đâu phải là viễn cảnh anh từng nghĩ tới.

Người chồng của cô kia ư? hạnh phúc của cô là kia ư? vậy cô đến khách sạn để làm gì? Bao nhiêu câu hỏi dằn vặt anh, bao nhiêu nghi ngờ dồn nén trong anh bộc phát khiến anh không sao trả lời cho chính mình được. Cầm trên tay những tờ tiền xanh nhạt cô nhẹ nhàng vuốt thẳng nó một cách cẩn thận vàyêu chiều. Với một số người đây là đồng tiền bẩn thỉu nhưng với cô đây là tất cả những hi vọng cô có thể gom lại để mua lấy một hạnh phúc mong manh. Cầm xấp giấy được thám tử đưa cho mình, nhìn gương mặt cô hiện rõ trên tờ giấy phẳngphiu đó…. Anh bỗng thấy lợm người, tờ giấy trắng trong tay, khuôn mặt tươi cười của cô khiến anh cảm thấy thật buồn nôn. Thì ra đây chính là con đường cô đã chọn, nhơ nhớp và đáng khinh làm sao.

Cô vẫn đứng lặng lẽ trên vỉa hè để chờ người khách tối nay. Chiếc váy đỏ nhẹ nhàngôm lấy cô làm cô thật nổi bật, vẻ nổi bật đó được đổi lại nhờ ánh mắt soi mói của người đi đường. Khẽ nhếch môi, chính cô còn khinh mình nữa là…. Nụ cười của cô chợt tắt ngấm khi nhìn người đang đứng trước mặt mình.

Anh nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo tăm tối nhất. Trong trí nhớ của cô anh luôn nhìn côấm áp và dường như hiểu ra mọi chuyện cô bất ngờ cười lớn, cười thật to nhưng đuôi mắt đã ươn ướt từ lúc nào. Nắm tay cô kéo lên xe, anh lái như điên tới một nơi vắngvẻ….

Sau giây phút yên lặng để anh và cô nhìn nhau, tìm ở nhau những điểm gì thay đổi sau từng ấy năm xa cách và thoáng giật mình khi cả hai cùng nhận ra rằng anh vẫn vậy nhưng cô đã thay đổi gần như hoàn toàn.

"Anh nghe nói em đã lấy chồng, vậy chồng em đâu?" anh lạnh lùng nhìn cô rồi cất giọng.

"Em thì nghe nói anh đã lấy vợ, vậy vợ anh đâu mà để anh đi tìm ‘gái’ thế này?" cô nheo mắt hỏi ngược lại anh. Anh sững sờ nhìn cô. Trò đùa gì thế này?

Nhíu mày nhìn cô, anh không thể thốt lên một lời nào cả. Thì ra có những việc, mọi người sắp đặt thật là khéo, thật là hay…. Dù đó là hiểu lầm nhưng nhìn cô lúc này anh cũng không thể nào nguôi hận. Cứ cho là vì anh, cô cũng không nên biến mình thành loại người như hôm nay.

"Anh nhìn đủ chưa? Đủ rồi thì đưa em về lại chỗ cũ ngay đi…." Cô gắt lên. Đưa tay mởcửa xe.

"Tại sao?" mắt vẫn không nhìn cô, bàn tay siết chặt lấy vô lăng anh hỏi cô một cách nặng nề, mệt mỏi.

"Em cần tiền…."

Tiền, tất cả chỉ vì đồng tiền thôi sao? Anh tức giận đưa tay lôi cô vào xe và nhấn ga lao đi.

Thoáng bàng hoàng nhìn anh, nhưng rồi cô nhanh chóng lấy lại vẻ mặt bất cần của mình.

Có gì đâu, khi bây giờ đã không còn đáng được yêu thương và tôn trọng.

Chiếc xe lao nhanh đến một khách sạn gần đó, anh lôi cô vào trong, nhận chìa khóa rồi lại kéo tay cô lôi lên phòng. Đẩy mạnh cô xuống giường, anh đưa tay đè cô xuống và hôn tới tấp vào môi cô. Nụ hôn mạnh bạo chứa đầy tức giận, đau khổ, không còn lànhững cữ chỉ âu yếm ngọt ngào như trước đây. Khi chiếc váy trượt xuống khỏi cơ thể, những vết bầm tím trên vai, ngực cô hiện lên rõ ràng dưới ánh đèn, anh ngừng lại. Cô bây giờ không còn là cô gái trong sáng chỉ thuộc về anh, cô bây giờ đã nhàu nhĩ cũ nát và héo úa đến mức đáng giận. Đẩy cô ra, anh đứng dậy nhặt chiếc áo sơ mi mặc vội vào người.

Trước khi quay đi, anh vung tay ném lên giường cho cô những tờ năm trăm ngàn mớitinh rồi bước vội ra khỏi phòng.

" Em cần tiền…. Chỉ cần tiền mà thôi…." Cô cười lên như điên dại, nhặt những đồng tiền anh vứt ra như nâng niu một thứ gì đó đáng quý nhưng rất tiếc là đã vỡ nát mất rồi.

***

Những ngày sau đó anh lao vào công việc.

Những ngày sau đó cô lại lao vào kiếm tiền.

Chỉ khi đêm về anh lặng lẽ ôm vào lòng khuôn mặt cô cách đây bốn năm, một khuôn mặt xinh đẹp, trong sạch.

Chỉ khi đêm về, cô lại lê những bước chân nặng nề trên nền gạch bệnh viện, lặng lẽ ôm vào lòng hạnh phúc nhỏ nhoi của riêng cô bằng tấm thân nhơ nhuốc của mình. Và họ không gặp nhau, dù là vô tình hay cố ý.


***

Anh lái xe chậm rãi trên những con đường trước đây anh và cô cùng đi qua. Những kỉniệm đẹp bỗng trở về nhưng không còn mang lại hơi ấm hạnh phúc, ngọt ngào mà dường như chỉ gợi lại những chua chát, đau thương. Thẩn thờ nhìn về phía bên kia đường, một cảnh tưởng đập vào mắt khiến anh khó chịu. Một người đàn bà to béo đang ra sức đánh chửi tới tấp vào mặt một cô gái trẻ. Một tay bà nắm tóc cô, tay kia ra sức kéo tay cô ra và tát mạnh vào mặt cô. Đúng. Cô gái đó chính là cô ấy, là người một thời anh yêu thương, ôm ấp. Những câu chửi rủa từ người đàn bà đó và từ những người xung quanh đập vào tai anh, nhức nhối.

" Con điếm, mày chết đi…. Dám bu bám theo chồng bà à…. Mày đúng là thứ cặn bã mà."

" Cái thứ này không đáng để cứu…." "Cặn bã…."

" Sao chúng nó còn chường mặt ra ngoài xã hội nhỉ…."

"Chỉ biết đổ lỗi cho hoàn cảnh…."

….

Anh bật cười, cái giá cho đồng tiền em kiếm được chỉ như vậy thôi đấy. Em thấy không, đến anh còn thấy khinh em nữa là người khác. Cúi đầu bật chìa khóa, anh không còn muốn can thiệp vào cuộc đời cô nữa rồi. Một tiếng hét chói tai vang lên, kéo sự chú ý của anh trở lại nơi cô đang đứng…. Cô lấy sức đẩy người đàn bà đó ra, nhưng lại bất ngờ bị bà ta đẩy ngược lại một cái thật mạnh. Cô bị đẩy ra đường, một chiếc ô tô bất ngờ lao tới không thể tránh kịp đã tông vào cô. Cô nằm đó, máu cứ không ngừng chảy, ướt đẫm mặt đường. Đẩy cửa xe thật mạnh anh chạy tới chỗ cô, đưa đôi tay run rẩy nâng cô dậy.

Anh nhìn cô đau đớn, nỗi đau đè nặng lồng ngực khiến việc gọi tên cô cũng thật khó khăn.

Cô nhìn anh, ánh mắt mờ đục, đưa tay quờ quạng như muốn tìm một thứ gì đó.

" Giúp em…. ………. Túi……. Xách ……" cô thều thào nhìn anh van nài.

Nhặt chiếc túi xách đưa cho cô, cô run rẩy mở túi xách, nhưng sức cô yếu quá rồi, đếnchiếc khóa kéo cũng không thể mở được. Gỡ tay cô ra, anh cúi đầu mở túi, bên trongkhông có gì cả, ngoài một cuốn sổ cũ kĩ và ố vàng, một tấm ảnh chụp một đứa bé trai ngộ nghĩnh đang cười toe toét. Ấn cuốn sổ vào tay anh, cô ôm lấy tấm ảnh rồi khẽ mỉm cười.

"Giúp ……………. Em .............. cứu đứa….trẻ này….. được không?"

Không kịp nghe câu trả lời từ anh, mắt cô dần khép lại, đôi tay vẫn ôm chặt tấm ảnh vào lòng, môi mỉm cười. Nụ cười cuối cùng của một cuộc đời đầy nước mắt. Trời bắt đầu mưa nặng hạt và cô đã ra đi mãi mãi….

***

Nhiều khi anh cũng tự cảm thấy bản thân mình là một người lạnh lùng. Kể cả lúc nhìnthấy cô nằm trên vũng máu đỏ, đến lúc nhìn chiếc xe cứu thương chở xác cô đi tuyệtnhiên anh không rơi một giọt nước mắt. Ngồi lặng lẽ trong căn phòng quen thuộc của mình, chiếc áo sơ mi trắng anh mặc trên người vẫn loang lỗ những vệt máu của cô.

Đưa tay giở từng trang sổ, nét chữ nghiêng nghiêng quen thuộc, từng dòng, từng dòng, những tâm sự của cô chất chứa trong bốn năm hiện lêntrước mắt anh.

Ngày.... Tháng …. Năm…..

Hôm nay anh đi, em về lại căn nhà của chúng ta mà sao thấy trống vắng quá. Thật sự em không muốn như vậy chút nào, nhưng em vẫnsẽ đợi. Em hứa chắc đấy!

Ngày…. Tháng…. Năm….

Lâu lắm rồi không nghe được tin tức gì từ anh vậy mà lúc nghe được lại là tin anh lấyvợ. Em thật sự hoang mang lắm, không biết có nên tin hay không đây? Nhưng anh yên tâm, em đã hứa sẽ đợi thì nhất định em sẽ đợi….

Ngày…. Tháng…. Năm….

Hôm nay em thấy khó chịu trong người quá, đã mấy ngày nay không thể ăn được gì cả.

Em nhớ anh, nếu anh ở đây anh sẽ chạy ngược chạy xuôi mua thuốc và thức ăn choem. Hạnh phúc chỉ như vậy thôi nhưng sao lại ngắn ngủi vậy hả anh?

Ngày…. Tháng…. Năm….

Em có thai rồi, đáng lẽ ra phải vui nhưng sao không thể cười nỗi,nước mắt cứ khôngngừng tuôn ra. Có con, nhưng em như vậy làm sao nuôi được con đây, làm sao báo cho anh biết đây…. Em bổng tủi thân, tủi thay cho cả con của mình….

Ngày…. Tháng…. Năm….

Bụng em ngày càng lớn, em phải nghỉ học thôi, ước mơ của em chắc chỉ có thể đượcđến như vậy. Nhưng cũng thật may, có người nhận em vào làm tạp vụ tại một quán ăn, lại thêm một việc nữa để em có thể kiếm tiền mua cho con một chút đồ gì đó khi con ra đời.

Anh à, bao giờ anh sẽ trở về hả anh?

Ngày…. Tháng…. Năm….

Hôm nay tự nhiên lại ngã, nhìn máu chảy ra không ngừng em sợ lắm, em không muốn mất con đâu…. Đi khám thì tất cả vẫn ổn, không sao cả, em mừng đến phát khóc anh ạ,. Tối nay lại đau không chịu được, em vỗ nhẹ và thì thầm với con ‘thương mẹ thì đừng làm mẹ đau nữa nhé, làm xong việc này mẹ sẽ về cho con nghỉ ngơi mà’. Đúng là con của anh, ngoan lắm, em hết đau ngay lập tức. Có thể với em bây giờ là hạnh phúc.

Ngày…. Tháng…. Năm….

Con ra đời rồi anh ạ, trông đáng yêu lắm.

Nhìn con ngủ ngoan trong tay mình em lại thấy mắt cay cay, ước gì anh ở đây để bế con. Chỉ một lần thôi….

Ngày…. Tháng…. Năm….

Sinh nhật con tròn hai tuổi, nhưng ông trời lại tặng con mình món quà độc ác quá anh ạ. Nó đã không có bố, không được sống đầy đủ vậy mà giờ đây lại mắc bệnh ung thư máu. Phải làm sao hả anh? Em nhìn con mê man trong cơn sốt, nhìn những vết bầm tím trên người con mà không thể cầm lòng. Đến giờ phút này em không thể mạnh mẽ được nữa rồi….

Ngày…. Tháng…. Năm….

Xin lỗi anh, em không còn cách nào khác.

Tiền điều trị cho con cao quá, em không thể cầm cự được nữa rồi. Công việc hàng ngày của em không đủ đề chi cho những ngày con nằm viện. Em không muốn mất con, em muốn con được ăn ngon, được uống thuốc, em đành phải đánh mất chính mình thôi. Lần đầu làm thật không dễ, nhưng rồi sẽ quen thôi. Em quyết định sẽ không đợi anh nữa vì con cần em hơn. Xin lỗi!!!!

Ngày…. Tháng…. Năm…..

Cuối cùng anh cũng trở về, thật buồn cười khi giờ đây anh nhìn em như vậy. Thấy em khác quá nhiều so với tưởng tượng của anh đúng không? Anh nhìn em bằng ánh mắt gê tởm, đúng là con người em đã rách nát thật rồi. Anh vung tiền cho em để xem sĩ diện của em có còn hay không hả? Xin lỗi anh em không cần sĩ diện nữa rồi, em cần tiền. Tự nhiên em lại thấy vui, tối nay con lại được tiêm thuốc, ăn ngon và là lần đầu tiên con có quà sinh nhật từ bố. Chắc con cũng sẽ vui như em….

Ngày…. Tháng…. Năm….

Tủy của em không tương thích với con, nhưng em nghĩ anh sẽ thích hợp. Sáng mai em sẽ tìm anh, em sẽ cho con gặp anh…. Chờ em nhé….

Một giọt nước mắt nhỏ lên những trang giấy đã nhòe nhoẹt nước mắt của cô. Ôm cuốn nhật kí vào lòng anh khẽ khóc lên không thành tiếng.

***

Anh nhẹ nhàng khép cửa, đứa bé ngước đầu nhìn anh mỉm cười, mặc cho người y tá lấy đi một xi lanh đầy máu, nó vẫn không khóc lấy một tiếng chỉ khẽ nhíu mày. Khuôn mặt đứa trẻ nhìn kháu khỉnh, thông minh và giống anh như đúc. Đưa tay xoa đầu con anh cúi xuống hỏi nhỏ.

" Con có đau không?"

"Đau…. Nhưng con không khóc đâu, mẹ đã dặn là con trai thì không được khóc." Đưabàn tay nhỏ gầy guộcđầy dây nhợ nắm chặt lấy vạt áo của anh, đứa bé yếu ớt reo lên.

"Bố về rồi, từ giờ con không phải nhìn bố trong ảnh nữa rồi phải không?"

"Ừm, bố đã về." Anh nhìn con âu yếm.

" Mẹ đâu rồi ạ?" Đứa trẻ lại thều thào hỏi.

Ôm con vào lòng, anh vỗ nhẹ vào lưng con.

"Mẹ mệt rồi, mẹ phải nghỉ ngơi con ạ. Từ giờ bố thay mẹ chăm sóc con được không?" Thằng bé ngọ nguậy gật đâu, những giọt nước mắt nóng hổi của bố lăng dài và ướtđẫm áo nó.

Anh ra đi để lại cho em chữ ‘đợi’ bây giờ em bỏ đi cũng chỉ để lại cho anh một chữ ‘đau’….